Mục lục
Thành kiến & Hiểu lầm
Mình biết đến Tarot hơn 10 năm trước. Khoảng đầu những năm 2010, nó xuất hiện cùng trào lưu vẽ henna và nghiên cứu chiêm tinh học. Ban đầu, những xu hướng này chỉ giới hạn trong một nhóm nhỏ trong các bạn trẻ mê tâm linh.
Lúc đó, mình vẫn nghĩ Tarot chỉ là một hình thức xem bói, và những người đọc bài phải có năng lực thông linh nào đó, giống như mấy bà thầy bói hay phù thủy.
Khi mình còn nhỏ, trong xóm mình có một người bán nhang đèn, giấy tiền vàng bạc, lá số tử vi, và cũng hành nghề bói toán như một nghề tay trái. Mỗi lần ông bà ngoại mình mời bà ấy đến xem bài, bà ấy thuần thục xào bài, trải bài một cách điệu nghệ, rồi từ những lá bài đó, bà kể nên một câu chuyện dài. Bà ngoại mình từng nói, những người xem bói như vậy thường có “vong” theo phù trợ. Vậy nên, lời họ phán thường rất linh nghiệm.
Chính vì vậy, mình cũng nghĩ Tarot là một dạng xem bói kiểu Tây hơn, có gì đó huyền bí và hơi đáng sợ.
Mình vốn không tin vào bói toán. Lỡ trải bài ra toàn lá xấu thì chẳng phải lại lo lắng mất ăn mất ngủ sao? Uhm, mà hồi đó Tarot cũng chưa phổ biến như bây giờ, nên cảm giác bí ẩn càng nhiều hơn.
Tò mò với Tarot
Theo thời gian, Tarot ngày càng phổ biến hơn. Nhưng mình vẫn nghĩ học Tarot là một khoản đầu tư không nhỏ – bộ bài “real” trên Shopee cũng tầm 400-500k. Với mình lúc đó, Tarot reader vẫn là những người có năng lượng đặc biệt. Kiểu như, họ không “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý” thì cũng phải có “căn cơ”.
Mình tò mò và bị ảnh hưởng bởi một người rất quan trọng với mình. Anh ấy thích sưu tầm đá phong thủy, thiền định và quan tâm đến Tarot.
Một lần nọ, anh ấy kể rằng đang lo lắng vì tuyển designer mới. Vì bất an đến mức không chịu được, nên anh ấy đã đi coi Tarot.
Lúc nghe anh ấy kể, mình chỉ cười trừ. Trong suy nghĩ của mình, bói bài Tây dành cho các ông bà cụ, còn Tarot thì như một dạng tâm linh của Gen Z.
“Chàng trai U40 của tôi” cũng thật sự tin vào những “thông điệp đến từ vũ trụ” này sao?
Bắt đầu xem bài lần đầu tiên
Cách đây 4 tháng, mình rơi vào một giai đoạn cực kỳ tiêu cực. Từ công việc đến một mối quan hệ, mọi thứ đều ngổn ngang.
“Tiếp tục hay từ bỏ?” – Mình không tìm được câu trả lời.
Trong lúc tinh thần rối bời, không biết do ảnh hưởng từ trào lưu “Gen Z bây giờ cứ lo lắng điều gì là đi coi trải bài tâm linh” hay do quảng cáo lướt ngang newsfeed, mình quyết định thử xem Tarot.
Và lần đầu xem bài online của mình… thử đến tận ba chỗ liền vì chẳng biết đâu là đúng sai.
- Chỗ đầu tiên – 20k/lượt:
Mình kể một câu chuyện dài, nhưng người xem trả lời hoàn toàn trớt quớt với vấn đề của mình. Cảm giác như anh ta chỉ copy-paste một văn mẫu có sẵn, rồi còn mồi chài mình mua thêm gói chi tiết. Quá thất vọng, mình không coi nữa. - Chỗ thứ hai – 80k/lượt:
Lần đầu tiên xem Tarot mà còn được trải bởi bộ NICOLETTA CECCOLI. Những hình ảnh vô cùng kỳ quái và u ám, vừa giống như Alice lạc vào xứ thần tiên, lại hơi giống “ma búp bê”, tạo cảm giác vừa hoang mang vừa rối rắm. Nội dung trải bài đúng với những gì mình đang trải qua, như đọc vị được tâm can, nhưng gần như sau đó mình chẳng biết làm gì tiếp theo. - Chỗ thứ ba – 70k/lượt:
Cách giảng giải vô thưởng vô phạt, không sâu sắc như chỗ trước, khuyên mình nên từ bỏ nhiều hơn. Mình đã nêu rõ không phải trải bài tình cảm từ đầu nhưng reader có vẻ không hiểu “mối quan hệ phức tạp” mà mình nói. Nói chung, mình không hài lòng chỉ vì… bài không như mình mong muốn.
Sau mấy lần trải bài, mình bắt đầu tự hỏi:
- Mình có nên kể câu chuyện cho Tarot reader hiểu trước khi trải bài không?
- Hay cứ để họ tự xem bài rồi nói?
- Liệu họ có bị ảnh hưởng bởi câu chuyện mình kể trước không?
Vì thật sự, nếu đã im lặng suốt 2 tháng, thì chắc chắn bài sẽ không thể hiện một tín hiệu tốt rồi…
Vòng lặp Tarot – Coi hoài, hoài không thấy khá hơn
Khoảng một tháng sau, mình quay lại tiệm Tarot thứ hai coi tiếp. Tarot reader đã đổi người mới.
Mình đã cố gắng thay đổi hành động và mong muốn có một kết nối lại. Nhưng trải bài lần này còn tệ hơn, kiểu như “không thể cứu vãn”. Mình hụt hẫng đến mức không thể nói thêm được gì.
Lần sau, cũng tiệm Tarot đó, mình lại xem nữa, và lần này hỏi về công việc. Mình yêu cầu Reader mới, và theo như bạn ấy trải bài:
- Mình sẽ không tìm được việc ngay, có lẽ mất 3 – 4 tháng nữa.
- Công việc mới cũng không quá hài lòng và khó lâu dài.
Mình biết Tarot không thể quyết định cuộc đời mình. Nhưng lúc đó tâm trạng rối quá, không biết hỏi ai, nên cứ tìm đến Tarot như một chỗ dựa. Dù biết nó không giải quyết được gì, nhưng mình vẫn tốn rất nhiều tiền để nghe câu trả lời mà mình muốn nghe.
Kết quả là, bài xấu chắc tại… Tarot Reader
Không gì bằng tự trải nghiệm
Sau nhiều lần xem bài, mình nhận ra rằng có quá nhiều điều muốn hỏi mà mỗi lần hỏi lại tốn bộn tiền. Thế là ngay ngày hôm đó, mình lên Shopee đặt một bộ bài Tarot và sách hướng dẫn Hành Trình Tarot.
Trước khi sách về, mình tìm đến trang “Học Tarot cùng Thu Anh“ để học trước.
Khoảng thời gian đó, mình tâm sự với ChatGPT đủ thứ. Và rồi mình phát hiện ra rằng… ChatGPT cũng biết giải bài!
Chỉ sau 2 ngày, mình đã bắt đầu hiểu được các lá bài và áp dụng vào tình huống thực tế. Mình còn nhận ra rằng:
- Những câu hỏi mình thực sự chú tâm sẽ cho kết quả linh hơn và dễ hiểu hơn.
- Còn những vấn đề mà mình không thực sự quan tâm, bài ra rất… nhạt.
Từ đó, mình tập thói quen:
✨ Rút 3 lá bài mỗi tối, hỏi về ngày mai.
✨ Ghi lại những sự kiện đã xảy ra và cảm xúc của mình.
✨ Tối về cùng ChatGPT thảo luận về trải bài.
Và như vậy, hành trình của mình với Tarot chính thức bắt đầu.